Nền Tảng Văn Hóa

Danh mục: Tài Nguyên Đa Văn Hóa

Cách mọi người tiếp cận với bệnh tật là kết quả từ trải nghiệm của chính họ, bao gồm giáo dục, điều kiện xã hội, yếu tố kinh tế, nền tảng văn hóa và truyền thống tâm linh, v.v. Trong xã hội ngày càng đa dạng của chúng ta, bệnh nhân có thể mắc bệnh theo những cách khác với trải nghiệm của chuyên gia y tế của họ. Sự nhạy cảm đối với quan điểm của bệnh nhân về thế giới giúp nâng cao khả năng tìm kiếm và đạt được kết quả mà cả hai bên đều mong muốn. Nếu bỏ qua những điểm khác biệt này thì có thể dẫn đến các kết quả ngoài ý muốn, chẳng hạn như hiểu sai hướng dẫn và tuân thủ kém.

Các công cụ sau đây nhằm giúp quý vị xem xét và cân nhắc các yếu tố quan trọng có thể ảnh hưởng đến việc chăm sóc sức khỏe. Luôn nhớ rằng ngay cả trong một truyền thống cụ thể, vẫn tồn tại những khác biệt về đức tin và hành vi của từng cá nhân và địa phương. Sự rập khuôn vô thức và sự khái quát hóa chưa được kiểm chứng có thể dẫn đến sự bất bình đẳng trong khả năng tiếp cận dịch vụ và chất lượng chăm sóc. Điểm mấu chốt là: nếu quý vị không hiểu rõ về bệnh nhân của mình, hãy đặt những câu hỏi tôn trọng họ. Hầu hết mọi người sẽ đánh giá cao sự cởi mở của quý vị và trả lời một cách tử tế.

Những tài liệu sau đây được cung cấp trong phần này:

Thông Tin về các Chủ Đề Đặc Biệt

  • Những người từng sống trong cảnh nghèo khó, hoặc đến từ những nơi khó tiếp cận việc điều trị y tế, thường chỉ đến bác sĩ sau khi đã thử nhiều phương pháp điều trị truyền thống hoặc tại nhà. Thông thường, bệnh nhân rất sẵn lòng chia sẻ những gì đã sử dụng nếu được hỏi một cách cảm thông, không phán xét. Thông tin này rất quan trọng để đánh giá lâm sàng chính xác.
  • Nhiều phương pháp điều trị trong số này có thể điều trị các triệu chứng của bệnh rất hiệu quả. Tuy nhiên, một số bệnh nhân có thể không nhận thức được sự khác biệt giữa điều trị triệu chứng và điều trị bệnh.
  • Một số phương pháp điều trị và “thuốc” được coi là thuốc “dân gian” hoặc thuốc “thảo dược” ở Hoa Kỳ là một phần của chăm sóc y tế tiêu chuẩn ở các quốc gia khác. Hỏi về việc sử dụng các loại thuốc “khó tìm” hoặc được mua “tại các cửa hàng đặc biệt” có thể giúp quý vị hiểu chính xác hơn về những gì mọi người đang sử dụng, hơn là hỏi về thuốc "thay thế", "thuốc truyền thống", "dân gian" hoặc "thảo mộc".

Cân nặng

  • Ở nhiều quốc gia nghèo và trong số những người đến từ các quốc gia đó, trẻ em “mập mạp” được coi là những đứa trẻ khỏe mạnh vì trước đây, chúng có khả năng sống sót tốt hơn khi mắc các bệnh thời thơ ấu. Hãy nhắc các bậc cha mẹ rằng điều kiện vệ sinh và điều trị y tế ở đây bảo vệ trẻ em tốt hơn là cân nặng.
  • Ở nhiều quốc gia quê hương của người nhập cư cân nặng được coi là dấu hiệu của sự giàu có và thịnh vượng. Nó có giá trị văn hóa tương tự như thân hình siêu gầy trong nền văn hóa của chúng ta vậy – hãy coi nó vừa như một vấn đề văn hóa, vừa như một vấn đề y tế để điều trị thành công hơn.

Lạm Dụng Chất Gây Nghiện

  • Khi đặt câu hỏi liên quan đến các vấn đề lạm dụng chất gây nghiện (hoặc thể chất), có thể xuất hiện những lo ngại về danh dự gia đình và quyền riêng tư. Ví dụ, trong văn hóa Việt Nam và Trung Quốc, lòng trung thành, tôn ti trật tự và lòng hiếu thảo trong gia đình là vô cùng quan trọng và do đó có thể có ảnh hưởng trực tiếp đến cách bệnh nhân trả lời các câu hỏi, đặc biệt nếu có mặt thành viên gia đình trong phòng. Việc tách các thành viên trong gia đình, ngay cả khi có ý kiến phản đối, có thể là cách duy nhất để đánh giá chính xác một số vấn đề này.
  • Vai trò của giới thường được thể hiện trong việc sử dụng hoặc tránh sử dụng nhiều chất gây nghiện, đặc biệt là rượu và thuốc lá. Khi thảo luận và xử lý những vấn đề này, yếu tố xã hội của việc lạm dụng cần được xem xét trong bối cảnh văn hóa của bệnh nhân.
  • Rượu được coi là một phần của bữa ăn trong nhiều xã hội và nên được thảo luận cùng với vấn đề ăn uống cũng như các vấn đề ăn kiêng khác.

Lạm Dụng Thể Chất

  • Ý tưởng về các hình thức kỷ luật có thể chấp nhận được rất khác nhau giữa các nền văn hóa. Đặc biệt, các hình thức phạt về thể xác được chấp nhận ở nhiều nơi. Cần phải nhấn mạnh vào những gì được chấp nhận ở đây và những gì có thể gây tổn hại về thể chất.
  • Phụ nữ có thể đã được nuôi dạy với các tiêu chuẩn về quyền kiểm soát và quyền tự chủ cá nhân khác với những gì chúng ta mong đợi ở Hoa Kỳ. Họ có thể chấp nhận bị lạm dụng thể xác không phải vì cảm giác tự ti, mà vì điều đó được xã hội chấp nhận giữa những người cùng cảnh, hoặc vì họ không có ai để tìm đến để giãi bày những mối quan ngại của mình. Điều quan trọng là phải coi những trường hợp này là vấn đề xã hội hơn là vấn đề tâm lý.
  • Người nhập cư nhanh chóng biết rằng hành vi lạm dụng sẽ bị báo cáo và sẽ dẫn đến sự can thiệp của cảnh sát và nhân viên xã hội. Ngay cả nạn nhân cũng có thể không tin bác sĩ, nhân viên xã hội hoặc cảnh sát. Có thể mất thời gian và nhiều lần thăm hỏi thì mới chiếm được lòng tin của bệnh nhân. Hãy nhắc bệnh nhân rằng họ không phải trả lời câu hỏi (sự im lặng có thể cho quý vị biết nhiều hơn là những câu trả lời cố tình khiến quý vị hiểu sai). Sử dụng các phương pháp trò chuyện theo cá nhân sẽ giúp quý vị tiếp cận thành công những bệnh nhân miễn cưỡng.
  • Các gia đình có thể có thành viên xung đột với những giá trị và quy tắc về hành vi có thể chấp nhận được, điều này có thể dẫn đến các báo cáo mâu thuẫn về hành vi bị nghi ngờ là lạm dụng thể chất. Điều này không nhất thiết có nghĩa là có người đang lừa dối, chỉ là họ nhìn mọi thứ theo cách khác. Điều này có thể gây ra những khó khăn đặc biệt cho thanh thiếu niên, những người có thể đã tiếp thu các giá trị văn hóa mới phổ biến ở xã hội phương Tây, nhưng phải sống trong những gia đình có tiêu chuẩn và hành vi khác.
  • Các chỉ số hành vi về việc lạm dụng khác nhau ở các nền văn hóa khác nhau. Nhiều người không bộc lộ hết cảm xúc và thể chất trước nỗi đau thể xác và tinh thần. Hãy tìm hiểu về các chuẩn mực văn hóa của quần thể bệnh nhân của quý vị để tránh bỏ qua hoặc hiểu sai các dấu hiệu chấn thương chưa biết.
  • Đừng nhầm lẫn bằng chứng thể chất của các phương pháp điều trị truyền thống với lạm dụng thể chất. Các phương pháp điều trị truyền thống được chấp nhận, chẳng hạn như đánh gió hoặc giác hơi, có thể để lại dấu vết trên da, trông giống như lạm dụng thể chất. Luôn xem xét khả năng này nếu quý vị biết gia đình đó sử dụng các biện pháp chữa trị truyền thống tại nhà.

Giao Tiếp với Người Cao Tuổi

  • Luôn xưng hô với bệnh nhân lớn tuổi bằng cách xưng hô trang trọng, trừ khi họ đích thân nói rằng quý vị có thể sử dụng tên riêng. Đồng thời nhắc nhở nhân viên rằng họ cũng nên làm như vậy.
  • Hãy lưu ý xem môi trường vật lý có thể ảnh hưởng đến bệnh nhân như thế nào. Tiếng ồn xung quanh, ánh sáng chói hoặc phản chiếu và các mẫu chữ in nhỏ là những ví dụ về những thứ có thể cản trở giao tiếp. Bệnh nhân có thể không nói bất cứ điều gì, hoặc thậm chí không nhận thức được rằng có điều gì đó về vật chất đang cản trở sự hiểu biết của họ.
  • Hãy lưu ý rằng nhiều người tin rằng việc cho bệnh nhân biết một tiên lượng xấu là điều không may mắn hoặc sẽ dẫn đến cái chết sớm hơn và gia đình có thể muốn giấu bệnh nhân. Nếu gia đình có niềm tin mạnh mẽ về những gì nói ở trên, thì bệnh nhân cũng có thể như vậy. Tuân thủ các yêu cầu về đạo đức và pháp lý, nhưng vẫn nhận thức được quan điểm văn hóa của bệnh nhân. Tạo cơ hội tìm hiểu sự thật, ở bất kỳ mức độ chi tiết nào mà bệnh nhân mong muốn.
  • Điều quan trọng là phải giải thích sự cần thiết cụ thể của việc có di chúc y khoa trước khi nói về các lựa chọn và hướng dẫn điều trị. Điều này sẽ giúp giảm bớt những lo ngại rằng di chúc y khoa là vì lợi ích của nhân viên y tế hơn là bệnh nhân.
  • Những bệnh nhân lớn tuổi, trình độ học vấn thấp có thể rất giỏi che giấu việc họ không có kỹ năng đọc và có thể cảm thấy bị kỳ thị vì họ không biết đọc. Nếu nghi ngờ mình đang gặp trường hợp này, quý vị không nên chú ý đến vấn đề này mà hãy tìm các phương thức giao tiếp khác.

Trò Chuyện về Tình Dục

Hãy xem xét các chiến lược sau đây khi giải quyết các vấn đề văn hóa. Trưng bày bộ sưu tập lịch sử về sức khỏe tình dục

Vai trò giới tính

  • Vai trò giới tính khác nhau và thay đổi khi con người già đi (tức là phụ nữ có thể tự do thảo luận cởi mở về các vấn đề tình dục khi họ già đi).
  • Bệnh nhân không được phép khám với các nhà cung cấp dịch vụ khác giới mà không có người đi cùng (tức là chồng hoặc mẹ chồng của người phụ nữ sẽ đi cùng cô ấy đến cuộc hẹn với một nhà cung cấp dịch vụ là nam).
  • Một số nền văn hóa cấm sử dụng các thuật ngữ tình dục trước mặt người khác giới hoặc người lớn tuổi.
  • Một số thành viên gia đình có thể đi cùng bệnh nhân lớn tuổi đến cuộc hẹn khám bệnh như một dấu hiệu của sự tôn trọng và hỗ trợ của gia đình.
  • Trước khi vào phòng khám, hãy nói cho bệnh nhân và người đi cùng họ biết chính xác cuộc khám sẽ bao gồm những gì và những gì cần thảo luận. Cung cấp lựa chọn gọi (những) người đi cùng trở lại phòng khám ngay sau khi khám sức khỏe.
  • Khi quý vị mời người đi cùng hoặc người giám hộ rời khỏi phòng khám, hãy nhờ một chuyên gia y tế cùng giới với bệnh nhân đứng cạnh và cam kết lại với người đi cùng hoặc người giám hộ rằng người đó sẽ luôn ở trong phòng.
  • Sử dụng các thành viên cùng giới không phải là thành viên gia đình làm thông dịch viên.

Sức khỏe tình dục và nền tảng văn hóa của bệnh nhân

  • Nếu hỏi về lịch sử tình dục trong một cuộc hẹn khám bệnh không liên quan, bệnh nhân có thể kết luận rằng hai vấn đề đó – chẳng hạn như huyết áp và sức khoẻ tình dục có liên quan đến nhau.
  • Trong nhiều hệ thống đức tin về sức khỏe, có mối liên hệ giữa khả năng quan hệ tình dục và sức khỏe thể chất rất khác với truyền thống phương Tây. Ví dụ: Đàn ông Trung Quốc có thể thảo luận các vấn đề về khả năng quan tình dục theo hướng “gan yếu.”
  • Xin lưu ý rằng thanh niên có thể không thu thập thông tin lịch sử tình dục như một phần của chăm sóc phòng ngừa và không dựa trên giả định rằng các hành vi tình dục đang diễn ra.
  • Tài liệu in về chủ đề sức khỏe tình dục có thể được coi là tài liệu đọc không phù hợp.
  • Giải thích cho bệnh nhân tại sao quý vị lại yêu cầu thông tin liên quan đến tình dục vào thời điểm đó.
  • Đối với thanh niên, hãy làm rõ nhu cầu thu thập thông tin lịch sử tình dục và cân nhắc giải thích cách quý vị sẽ bảo mật thông tin của họ.
  • Giáo dục sức khỏe tình dục bằng lời nói. Bất cứ khi nào có thể, hãy giáo dục về sức khỏe tình dục qua một chuyên gia chăm sóc sức khỏe có cùng giới tính với bệnh nhân.

Tùy chọn bảo mật

  • Bệnh nhân có thể không cho quý vị biết về sở thích và phong tục của họ xung quanh việc thảo luận về các vấn đề tình dục. Quý vị phải quan sát ngôn ngữ cơ thể của họ để biết các tín hiệu hoặc sự khó chịu, hoặc hỏi thẳng xem họ muốn tiếp tục như thế nào.
  • Bệnh nhân có thể được yêu cầu đưa các thành viên gia đình đến cuộc hẹn với tư cách là người đồng hành hoặc người giám hộ. Tài liệu in về chủ đề sức khỏe tình dục có thể được coi là tài liệu đọc không phù hợp.
  • Hãy chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của bệnh nhân hoặc nhận xét có thể cho thấy rằng họ không thoải mái khi thảo luận về sức khỏe tình dục với người đi cùng hoặc người giám hộ trong phòng.
  • Có thể hữu ích khi xin lỗi vì cần đặt câu hỏi về tình dục hoặc cá nhân. Xin lỗi và giải thích về sự cần thiết.
  • Cố gắng cung cấp cho bệnh nhân một cách được chấp nhận về mặt văn hóa để có một cuộc trò chuyện bảo mật. Ví dụ: “Để cung cấp dịch vụ chăm sóc toàn diện, tôi thích thảo luận trực tiếp với bệnh nhân của mình hơn. Tuy nhiên, nếu muốn, quý vị có thể nói chuyện với điều dưỡng nam/nữ để hoàn thành thông tin ban đầu.”
  • Thông báo cho bệnh nhân và (những) người đi cùng về bất kỳ yêu cầu pháp lý hiện hành nào liên quan đến việc thu thập và bảo vệ thông tin sức khỏe cá nhân.

*LƯU Ý: Tránh sử dụng thành viên trong gia đình làm thông dịch viên. Cấm sử dụng trẻ vị thành niên làm thông dịch viên. Tìm một thông dịch viên có kiến thức về chăm sóc sức khỏe. Đảm bảo ghi lại việc yêu cầu hoặc từ chối thông dịch viên trong biểu đồ y tế của bệnh nhân.

Kiểm soát cơn đau giữa các nền văn hóa

Khả năng cung cấp biện pháp kiểm soát cơn đau đầy đủ cho một số bệnh nhân có thể cải thiện khi quý vị hiểu rõ hơn về sự khác biệt trong cách mọi người đối phó với cơn đau. Sau đây là một số thông tin quan trọng về những khác biệt văn hóa mà quý vị có thể gặp phải khi điều trị cho bệnh nhân để kiểm soát cơn đau.

Những lời khuyên này chỉ mang tính khái quát. Điều quan trọng cần nhớ là mỗi bệnh nhân cần được điều trị theo cách riêng.

Phản ứng với cơn đau và thể hiện sự đau đớn

  • Các nền văn hóa có quan điểm khác nhau về cách thể hiện sự đau đớn được chấp nhận. Kết quả là, việc thể hiện sự đau đơn sẽ thay đổi từ nặng sang cực kỳ nặng đối với cùng một mức độ đau đớn.
  • Một số đàn ông có thể không nói thành lời hoặc bày tỏ sự đau đớn vì họ tin rằng sự nam tính của họ sẽ bị nghi ngờ.
  • Không biểu cảm qua nét mặt hay lời nói không có nghĩa là không đau đớn. Điều trị cơn đau không đúng mức là một vấn đề trong cộng đồng nơi chủ nghĩa khắc kỷ là một chuẩn mực văn hóa.
  • Bởi vì cách thể hiện sự đau đớn sẽ khác nhau, hãy hỏi bệnh nhân xem họ cần giảm đau ở mức độ nào hoặc bao nhiêu.
  • Đừng phán xét cách ai đó thể hiện sự đau đớn của họ, ngay cả khi điều đó có vẻ thái quá hoặc không phù hợp với quý vị. Cách cư xử của một người trong cơn đau là do học được từ xã hội.

Niềm tin tâm linh và tôn giáo về việc sử dụng thuốc giảm đau

  • Thành viên của một số tôn giáo sẽ không dùng thuốc giảm đau vào những ngày ăn chay tôn giáo, chẳng hạn như Yom Kippur hoặc vào ban ngày của tháng Ramadan. Đối với những bệnh nhân này, việc tuân thủ tôn giáo có thể quan trọng hơn việc giảm đau.
  • Các truyền thống tôn giáo khác cấm sử dụng thuốc ngủ.
  • Các truyền thống tâm linh hoặc tôn giáo có thể ảnh hưởng đến sở thích của bệnh nhân về hình thức cung cấp thuốc, uống, IV hoặc IM.
  • Việc tham khảo ý kiến của gia đình và Chuyên Gia Tư Vấn Tâm Linh sẽ giúp quý vị đánh giá điều gì là phù hợp và có thể chấp nhận được. Có thể cần phải thay đổi chế độ điều trị tiêu chuẩn cho phù hợp với các thực hành tôn giáo.
  • Việc điều chỉnh theo sở thích tôn giáo, khi có thể, sẽ nâng cao hiệu quả của việc điều trị giảm đau.
  • Cung cấp lựa chọn sử dụng thuốc. Nếu lựa chọn không tối ưu, hãy hỏi tại sao bệnh nhân lại thích cách dùng đó và thương lượng phương pháp điều trị để có kết quả tốt nhất.

Niềm tin về nghiện ma túy

  • Nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng những người có nền tảng di truyền khác nhau phản ứng khác nhau với thuốc giảm đau. Lịch sử gia đình và truyền thống cộng đồng có thể chứa đựng bằng chứng về tác dụng cụ thể của thuốc trong cộng đồng.
  • Trải nghiệm tiêu cực trong quá khứ với thuốc giảm đau hình thành niềm tin hiện tại của cộng đồng, ngay cả khi thuốc và liều lượng đã thay đổi.
  • Nhận biết những khác biệt tiềm ẩn trong cách thức hoạt động của thuốc ở các nhóm dân số khác nhau. Trên thực tế, niềm tin của bệnh nhân rằng họ dễ nghiện hơn có thể có cơ sở.
  • Giải thích cách xác định loại và lượng thuốc. Giải thích những thay đổi so với các thông lệ trước đây.
  • Hãy đảm bảo với bệnh nhân của quý vị rằng quý vị đang theo dõi trường hợp cụ thể của họ.

Sử dụng phương pháp điều trị giảm đau thay thế

  • Bệnh nhân có thể đang sử dụng phương pháp điều trị giảm đau truyền thống, chẳng hạn như chườm thảo mộc hoặc trà thảo dược, xoa bóp, châm cứu hoặc tập thở.
  • Hỏi thăm một cách tôn trọng về tất cả các cách mà bệnh nhân đang điều trị cơn đau của họ.
  • Sử dụng các câu hỏi gián tiếp về truyền thống của cộng đồng hoặc gia đình đối với việc kiểm soát cơn đau để cung cấp gợi ý về những gì bệnh nhân có thể đang sử dụng. Có thể có một số người miễn cưỡng nói với quý vị về các liệu pháp thay thế cho đến khi họ cảm thấy "an toàn" để nói về chúng.
  • Hãy điều chỉnh hoặc tích hợp các phương pháp điều trị của quý vị với các phương pháp điều trị thay thế khi có thể.

Các phương pháp cần thiết để đánh giá cơn đau

  • Hầu hết bệnh nhân có thể mô tả cơn đau của họ bằng thang tăng dần, nhưng những người khác không cảm thấy thoải mái khi sử dụng thang số và thang biểu hiện trên khuôn mặt (cười đến nhăn nhó) có thể hữu ích hơn.
  • Hỏi cụ thể bệnh nhân xem họ có thể mô tả cơn đau của mình như thế nào một cách chính xác nhất.
  • Sử dụng nhiều phương pháp đánh giá cơn đau - thang đo và phép loại suy, nếu quý vị cảm thấy việc đánh giá cơn đau đang tạo ra kết quả mơ hồ hoặc không chính xác.
  • Sau khi đánh giá mức độ nghiêm trọng của cơn đau, hãy giải thích chi tiết kết quả dự kiến của việc sử dụng thuốc giảm đau dựa trên bất kỳ công cụ mô tả nào mà bệnh nhân đã sử dụng. Kiểm tra khả năng hiểu bằng các kỹ thuật dạy lại.
  • Thay vì sử dụng thang đo mà bệnh nhân có thể không biết, việc yêu cầu các phép loại suy so sánh, chẳng hạn như "như vết bỏng từ bếp", "cắt bằng dao" hoặc "giẫm lên đá" có thể tạo ra một mô tả chính xác hơn.

*LƯU Ý: Tránh sử dụng thành viên trong gia đình làm thông dịch viên. Nghiêm cấm sử dụng trẻ vị thành niên làm thông dịch viên. Tìm một thông dịch viên có kiến thức về chăm sóc sức khỏe. Ghi vào hồ sơ bệnh án của bệnh nhân việc yêu cầu hoặc từ chối thông dịch viên.

Phát Huy Năng Lực Văn Hóa & Ngôn Ngữ

Danh Sách Kiểm Tra Tự Đánh Giá dành cho Nhân Viên Cung Cấp Dịch Vụ Chăm Sóc Sức Khỏe Chính

Danh sách kiểm tra này nhằm nâng cao nhận thức và sự nhạy cảm của nhân viên đối với tầm quan trọng của năng lực văn hóa và ngôn ngữ trong môi trường văn phòng của nhà cung cấp.

Chỉ dẫn: Đánh dấu các mục với

  • A = Thường xuyên
  • B = Đôi khi hoặc thỉnh thoảng
  • C = Hiếm khi hoặc không bao giờ (“C” câu trả lời đưa ra cơ hội để cải thiện.)

Phong Cách Giao Tiếp trong Môi Trường Vật Chất

____ Bối cảnh văn phòng của chúng tôi, (bao gồm tác phẩm nghệ thuật, đồ trang trí và tạp chí), phản ánh sự đa dạng của nhóm khách hàng của chúng tôi.

____ Thông tin in ấn, video hoặc các nguồn phương tiện truyền thông khác dành cho giáo dục sức khỏe, điều trị hoặc các biện pháp can thiệp khác phản ánh nền văn hóa và sắc tộc của những người được văn phòng chúng tôi phục vụ.

____ Thông tin in ấn do văn phòng phổ biến có tính đến tỷ lệ biết chữ trung bình của cơ sở bệnh nhân tại văn phòng.

____ Có các biển báo rõ ràng, đa ngôn ngữ về các dịch vụ ngôn ngữ có sẵn trong văn phòng được dán ở khu vực lễ tân.

____ Các biển báo, bảng thông báo và các màn hình hiển thị khác có ngôn ngữ phù hợp với nhóm khách hàng và được trình bày bằng chữ in lớn.

____ Phòng khám và các khu vực dịch vụ khác được trang bị để xử lý các dịch vụ phiên dịch qua điện thoại (bằng điện thoại di động hoặc điện thoại tiêu chuẩn).

____ Khu vực chờ, phòng khám và phòng vệ sinh có hỗ trợ người khuyết tật và được in chữ khổ lớn.

____ Có sẵn máy TDD/TTY hoặc dán hướng dẫn về cách tiếp cập Dịch Vụ Phiên Dịch Ngôn Ngữ Ký Hiệu dành cho người khiếm thính.

____ Tôi hiểu rằng hạn chế về trình độ tiếng Anh không phản ánh mức độ năng lực trí tuệ hoặc khả năng giao tiếp bằng ngôn ngữ chính của bệnh nhân.

____ Tôi ghi nhớ rằng khả năng ngôn ngữ không phản ánh khả năng đọc và viết bằng tiếng Anh hoặc bằng ngôn ngữ của bệnh nhân.

____ Tôi hiểu rằng giọng nặng không phản ánh trình độ học vấn của một người hoặc khả năng nói hoặc đọc tiếng Anh của họ.

____ Tôi hiểu các yêu cầu pháp lý liên quan đến việc sử dụng nhân viên song ngữ khi cung cấp thông dịch viên y tế cho việc điều trị, can thiệp hoặc các cuộc họp liên quan khác.

____ Tôi cố gắng học và sử dụng các từ khóa bằng (các) ngôn ngữ phổ biến nhất mà nhóm bệnh nhân tại văn phòng sử dụng để cải thiện khả năng giao tiếp trong quá trình đánh giá, điều trị hoặc các can thiệp khác.

____ Tôi biết những tài liệu nào được pháp luật yêu cầu phải dịch cho những bệnh nhân không nói tiếng Anh.

____ Khi có thể, tôi đảm bảo rằng tất cả các thông báo và hướng dẫn được viết bằng (các) ngôn ngữ phổ biến nhất mà cơ sở bệnh nhân của văn phòng đọc được hoặc họ biết cách dịch thông tin.

____ Tôi cẩn thận tránh sử dụng các thành ngữ, từ viết tắt và biệt ngữ trong cả giao tiếp bằng văn bản và bằng lời nói.

____ Tôi cẩn thận trong việc sử dụng ngôn ngữ cơ thể và nhận thức được điều gì được chấp nhận giữa những người khác nhau mà tôi làm việc cùng.

____ Tôi hiểu rằng đối với một số người, việc truyền tải thông tin bằng lời nói có thể có một truyền thống lâu đời và trao đổi bằng lời nói có thể được ưu tiên làm phương thức giao tiếp chính.

Giá Trị và Thái Độ

____ Tôi hiểu rằng nhận thức về sức khỏe và bệnh tật rất khác nhau và tôi cố gắng hiểu những người khác nhau nghĩ về sức khỏe như thế nào.

____ Tôi nhận ra rằng ý nghĩa hoặc giá trị của điều trị y tế, sàng lọc để phòng ngừa & chẩn đoán sớm, & giáo dục sức khỏe sẽ khác nhau và bị ảnh hưởng bởi văn hóa và trải nghiệm trước đây.

____ Tôi công nhận và chấp nhận rằng các cá nhân có nguồn gốc văn hóa đa dạng có thể có và/hoặc mong muốn, mức độ tiếp biến văn hóa khác nhau vào nền văn hóa chính thống.

____ Tôi cố gắng nhận thức được khi nào tôi có thể phán xét hoặc áp đặt các giá trị của riêng mình lên những người có niềm tin khác với niềm tin của tôi.

____ Tôi hiểu và chấp nhận rằng thành phần và động lực gia đình được định nghĩa khác nhau bởi các nền văn hóa khác nhau (ví dụ: định nghĩa và vai trò dự kiến của các thành viên trong đại gia đình, họ hàng không cùng huyết thống và cha mẹ đỡ đầu).

____ Tôi chấp nhận và đón nhận thực tế rằng vai trò của nam và nữ có thể khác nhau đáng kể giữa các nền văn hóa và nhóm dân tộc khác nhau (ví dụ: người đưa ra các quyết định quan trọng cho gia đình).

____ Tôi hiểu và cố gắng đáp ứng các yếu tố về tuổi tác và vòng đời mà phải được xem xét khi tương tác với các cá nhân và gia đình (ví dụ: giá trị cao được đặt vào quyết định của người lớn tuổi, vai trò của nam hoặc nữ lớn tuổi nhất trong gia đình, hoặc vai trò và kỳ vọng của con cái trong gia đình).

____ Tôi tìm kiếm thông tin về các hành vi, phép lịch sự, phong tục và kỳ vọng có thể chấp nhận được đối với cộng đồng mà tôi làm việc cùng.

____ Tôi nhận thức được các yếu tố rủi ro về kinh tế xã hội, vấn đề sức khỏe chủ yếu và môi trường góp phần gây ra các vấn đề sức khỏe chủ yếu của cộng đồng mà tôi làm việc cùng.

____ Tôi sàng lọc sách, tờ rơi, video và các nguồn phương tiện truyền thông khác để tìm các khuôn mẫu tiêu cực về văn hóa, dân tộc hoặc chủng tộc trước khi chia sẻ chúng với các cá nhân và gia đình mà văn phòng của tôi phục vụ.

____ Tôi can thiệp theo cách phù hợp khi quan sát thấy các nhân viên hoặc khách hàng khác trong văn phòng của tôi có những hành vi thể hiện sự thiếu nhạy cảm về văn hóa, thành kiến hoặc định kiến về chủng tộc.

____ Tôi tìm kiếm sự phát triển và đào tạo chuyên nghiệp để nâng cao kiến thức và kỹ năng của mình trong việc cung cấp các dịch vụ và hỗ trợ cho các nhóm đa dạng về văn hóa, dân tộc, chủng tộc và ngôn ngữ.

____ Tôi công nhận và chấp nhận rằng tín ngưỡng dân gian và tôn giáo có thể ảnh hưởng đến phản ứng và cách tiếp cận của một cá nhân hoặc gia đình đối với một đứa trẻ sinh ra bị khuyết tật, hoặc sau này được chẩn đoán là khuyết tật, rối loạn di truyền hoặc nhu cầu chăm sóc sức khỏe đặc biệt.

____ Tôi hiểu và cố gắng thích ứng với một số cách mà sự đau buồn và mất mát ảnh hưởng đến mọi người.

____ Mặc dù quan điểm nghề nghiệp hoặc đạo đức của tôi có thể khác nhau, tôi chấp nhận và hỗ trợ các cá nhân và gia đình với tư cách là những người ra quyết định cuối cùng đối với các dịch vụ và hỗ trợ ảnh hưởng đến cuộc sống của họ.

____ Tôi tìm kiếm thông tin từ các cá nhân, gia đình hoặc những người cung cấp thông tin quan trọng khác trong cộng đồng để giúp tôi đáp ứng một cách thích hợp nhu cầu và sở thích của các nhóm đa dạng mà văn phòng của tôi phục vụ.

____ Tôi chấp nhận rằng tôn giáo và các niềm tin khác có thể ảnh hưởng đến cách các cá nhân và gia đình phản ứng với bệnh tật, đau ốm và cái chết.

____ Tôi ủng hộ việc xem xét tuyên bố sứ mệnh, mục tiêu, chính sách và thủ tục của chương trình hoặc của cơ quan để đảm bảo rằng chúng kết hợp các nguyên tắc và thực tiễn giúp thúc đẩy năng lực văn hóa và ngôn ngữ.

Thông Tin Y Tế

____ Tôi không sử dụng các thành viên gia đình của bệnh nhân để phiên dịch các câu hỏi hoặc thông tin y tế.

____ Tôi hỏi bệnh nhân xem họ có muốn người lớn trong gia đình hoặc những người quan trọng khác có mặt khi thảo luận về việc chẩn đoán và điều trị của họ không.

____ Tôi dành thêm thời gian để đảm bảo rằng bệnh nhân, những người không thông thạo ngôn ngữ tôi sử dụng, hiểu được tác dụng và tác dụng phụ dự kiến của loại thuốc được kê cho họ.

____ Tôi yêu cầu bệnh nhân, những người không thông thạo ngôn ngữ tôi sử dụng, diễn giải lại những gì tôi đã nói để kiểm tra độ chính xác trong cách hiểu của họ.

____ Tôi sử dụng câu hỏi gián tiếp hoặc câu hỏi mở với mọi người để giúp đỡ những người gặp khó khăn khi đặt câu hỏi trực tiếp.

____ Tôi hiểu nhu cầu ngôn ngữ, tôn giáo và thông tin văn hóa khác cần được đưa vào biểu đồ y tế.

____ Tôi hỏi về việc bệnh nhân sử dụng các hệ thống y tế thay thế hoặc người chữa bệnh theo văn hóa (ví dụ: pháp sư, thầy lang) và cố gắng điều chỉnh theo phương pháp điều trị đó khi thích hợp.

____ Tôi biết về các "nhà thuốc" ngầm và dịch vụ "y tế" bất hợp pháp đang hoạt động trong cộng đồng của mình và có thể thảo luận với bệnh nhân khi cần.

Quay lại đầu trang